Tan cửa nát nhà vì cờ bạc online: Sới bạc ‘lùa – nuôi – giết’

“Chúng em có ba máy, máy đầu tiên là lấy thông tin khách hàng, máy hai hướng dẫn khách chơi, nạp tiền rồi chuyển máy ba – máy này để “giết”. Những ai nạp nhiều tiền đều chuyển lên máy ba hết!” – Đèo Văn Chu, người vừa thoát ổ bạc ở Campuchia, kể trong nỗi ám ảnh.

Bên hành lang một khách sạn ở phường Đông Hương, TP Thanh Hóa, quản lý khách sạn Hoàng Đức Tâm (xin được đổi tên) chằm chằm nhìn vào điện thoại. Cô gái trong màn hình liên tục “xin mời đặt cược”.

Thắng tiền ảo nhưng thua tiền thật

“Tiếng (lượt) này chẵn rồi, trăm phần trăm! – Tâm quả quyết – Đấy! Chú thấy không? Anh biết bọn này mà!”. Tâm rút chiếc điện thoại khác gọi điện cho một người tên Cường nhờ “bắn” 5 triệu đồng vào tài khoản để chơi. Mắt lại hau háu nhìn điện thoại. Đồng hồ đếm số tiền đặt cược trong game lên tới hàng chục tỉ đồng. Tâm đặt bên lẻ 2 triệu đồng. Thắng! Gã vỗ đùi tự khen mình “thấu thị” quy luật nhà cái.

Chứng nghiện cờ bạc - triệu chứng, nguyên nhân và cách chữa trị

Con bạc này cho hay đêm cũng “nghiên cứu” cách nhà cái này: đếm bao nhiêu “tiếng” chẵn để ra một “tiếng” lẻ, xem bên nào đặt cược nhiều bao nhiêu thì nhà cái cho ăn…, đến cả việc “đổi tay” gã cũng nhớ nằm lòng.

“Tiếng” này chẵn! Anh khẳng định với chú luôn! Nó về 5 tiếng chẵn liên tục rồi. Bọn kia đặt hết lẻ, thấy không? Nó đặt lẻ khủng không? Đặt nhiều như thế thằng cái không cho ăn đâu!”, Tâm khẳng định rồi chơi “tất tay” số tiền gã có trong tài khoản. Lẻ! Gã há hốc miệng, toàn bộ tháng lương không cánh mà bay chưa đầy 10 phút.

Gã ngồi phịch xuống ghế, bóc một lon bia ngửa cổ tu ừng ực. Tâm vốn là lái xe đường dài. Gã từng có một cơ ngơi khang trang ở Bỉm Sơn, Thanh Hóa, có xe đầu kéo vài tỉ đồng. Thế nhưng vốn liếng của gã cứ nướng vào các trò chơi đỏ đen ở các bãi xe dù quanh khu vực Nước Ngầm, Tứ Hiệp (Hà Nội).

Năm trước, gã ôm hết tiền hàng cả tỉ đồng chơi xóc đĩa, nướng sạch. Vợ gã dọa bỏ, gã bán xe trả nợ rồi về làm quản lý khách sạn cho ông anh họ. Bà vợ yên tâm chồng tránh được đám bạn thích ngồi xòe bài, ai dè đám bạn lại share cho vài trang web đánh bài trên mạng. Những ngày đầu gã cũng “ăn” được hơn chục triệu đồng. Rút ra 5 triệu đồng mua tặng bà vợ cái xe đạp thể thao, còn lại để làm vốn chơi tiếp.

Thời gian gã chơi nhiều nhất là tháng 8 năm ngoái, lúc giãn cách xã hội. Sáu tháng lương, và tiền gã “ăn” được của nhà cái tổng cộng gần 100 triệu đồng. Muốn rút nhưng phần mềm toàn bị lỗi. Hắn gọi vào số chăm sóc khách hàng của nhà cái thì được trả lời chưa có nhân viên khắc phục sự cố do dịch. Tâm ậm ừ nghĩ rằng để đó coi như khoản “quỹ đen”. Đợi gần tết rút về một cục cho bà vợ sáng mắt!

“Không rút, để đó lại ngứa ngáy khó chịu, thế rồi lại chơi – Tâm nói – Thế rồi hắn lấy hết của mình. Thỉnh thoảng nạp vài triệu vào hắn lại cho mình ăn, nhưng hễ có nhiều tiền là hắn lại thắng. Quái thật!”. Kiểu thắng ảo, vì tiền bị “đóng băng”, không rút được, nhưng thua thì tiền thật của mình.

Trong hang ổ nhà cái

Ở một bản hẻo lánh trong vùng biên giới Sốp Cộp (Sơn La), Đèo Văn Chu (xin được đổi tên) ướt đầm mồ hôi lôi từng bao sắn xuống chân đồi. Chu mới được bộ đội biên phòng giải cứu từ một “hang ổ” điều hành trang web cờ bạc online ở Campuchia về. Vụ sắn này cả nhà Chu gom góp để trả nợ số tiền 30 triệu đồng vay mượn để nhờ người đi tìm Chu.

Ở vùng Sốp Cộp có đến chục thanh niên bị lừa “việc nhẹ lương cao” rồi bị đưa sang Campuchia làm trong các casino, điều hành những trang chơi cờ bạc online của người Trung Quốc.

Công việc của Chu hằng ngày là đăng nhập vào máy tính, dùng phần mềm cùng lúc điều hành 5, 6 nick Zalo, Telegram để chat với khách. Chu kể ngày đầu tiên được đưa tới Campuchia, tay môi giới quẳng cho một cái máy tính và một đoạn văn bản rồi kêu tập gõ. Hắn hỏi thêm về chat chít, nhắn tin rồi gật đầu.

Đêm hôm ấy, Chu được đưa vào một tòa nhà toàn chữ Trung Quốc. Trong phòng làm việc có hơn 30 người, chia thành ba dãy bàn để máy tính. Tay quản lý tên Cường, nói giọng miền Nam, to béo lực lưỡng, quản một dãy chín người, chia làm ba phần, mỗi phần ba máy tính. Chu đánh máy khá hơn mấy người khác nên được hắn xếp vào nhóm thứ hai.

“Họ chia làm ba nhóm, nhóm đầu tiên là tìm khách, có thông tin thì chuyển sang nhóm em. Nhóm của em lấy số chứng minh nhân dân, hướng dẫn khách cài app, đăng ký tài khoản rồi lấy số tài khoản ngân hàng (lấy được khi khách nhập trong app) rồi sẽ chuyển lên nhóm thứ ba. Nhóm ấy mới là nhóm ‘giết’ con mồi”, Chu nói.

Tôi đưa điện thoại cho Chu xem các đoạn tin nhắn của tôi trong các nhóm “lùa gà”, Chu cười: “Mấy đứa này nick ảo đấy. Nick này bọn quản lý lập sẵn. Lúc bọn em vào làm thì chúng đưa sim, đưa điện thoại cho dùng. Mấy cái tên đẹp lấy trên mạng”.

Chu mới học xong THPT, đi làm công nhân ở Bắc Ninh một thời gian rồi về quê. Hồi tháng 5, anh ta xếp quần áo ra bến đón xe đi Hà Nội, định sẽ làm đến Tết kiếm ít tiền phụ bố mẹ sửa nhà. Ra bến, Chu gặp một thanh niên tên Biền, quê ở Thuận Châu, Sơn La.

Biền khoe có ông chú trong Bình Dương, quản lý quán Net và đang cần người làm. Chu biết về mạng, máy tính, Biền rút điện thoại gọi luôn cho chú rồi rủ Chu đi luôn. Tiền lương 10 triệu đồng, chỉ trông quán Net. Tiền xe, chỗ ăn chỗ ở ông chú Biền lo.

Chu đi cùng Biền thì bị đưa sang Campuchia làm casino. “Chúng nó khoán cho nhóm em là mỗi ngày khách phải chuyển tiền vào 30 triệu đồng. Nếu không đạt chỉ tiêu thì thằng Cường bắt bọn em hít đất, nhảy lò cò quanh phòng”, Chu nói.

“Nó đưa cho bọn em mỗi người một xấp giấy in sẵn cách nhắn tin với khách. Tùy trường hợp khách trả lời mà có cách ‘lùa gà’ khác nhau. Nhưng chốt lại là lấy được thông tin, cho khách nạp tiền rồi sẽ chuyển sang máy ‘giết'”, Chung kể quy trình.

“Bọn ở máy ba ít khi không đủ chỉ tiêu lắm! Toàn người làm lâu rồi. Khách nạp tiền vào chúng nó cho thắng, rồi thưởng, cho rút ít tiền, rồi lại chuyển cho bọn khác cùng chat để khách nghĩ là chơi sẽ thắng. Nhưng không rút được tiền đâu! Nó đóng băng tài khoản hoặc bắt lỗi. Nạp vào chơi tiếp thì được nhưng không rút được. Có ngày có khách nạp vài trăm triệu là bình thường!” – Chu cho hay.

(còn tiếp)

Leave a Comment